Thống nhất phương pháp kỹ thuật sử dụng trong đánh giá thừa cân-béo phì của các nhóm tuổi khác nhau
Cách
tính tuổi và phân loại lớp tuổi: Sử dụng cách tính tuổi và phân loại
lớp tuổi của WHO 1983, 1995. Các nhóm tuổi trong đánh giá thừa cân, béo
phì như sau: Ví dụ: Trẻ dưới 1 tuổi: Từ sơ sinh đến 11 tháng 29 ngày. Trẻ < 5 tuổi là: Từ sơ sinh đến 59 tháng 29 ngày. 5 – 9 tuổi là: 60 tháng đến tròn 8 năm 11 tháng 30 ngày. 10-19 tuổi: 10 tuổi –...
Tóm tắt tiếng Việt: Cách
tính tuổi và phân loại lớp tuổi: Sử dụng cách tính tuổi và phân loại
lớp tuổi của WHO 1983, 1995. Các nhóm tuổi trong đánh giá thừa cân, béo
phì như sau: Ví dụ: Trẻ dưới 1 tuổi: Từ sơ sinh đến 11 tháng 29 ngày. Trẻ < 5 tuổi là: Từ sơ sinh đến 59 tháng 29 ngày. 5 – 9 tuổi là: 60 tháng đến tròn 8 năm 11 tháng 30 ngày. 10-19 tuổi: 10 tuổi – 18 năm 11 tháng 30 ngày. 20-69 tuổi, ở lớp tuổi 20-69 tuổi: Nếu chia ra lớp nhỏ 5 năm hay 10 năm là tùy theo các đề tài lựa chọn, ví dụ: + 20-24 tuổi, 25-29 tuổi, 30-34 tuổi… + Hoặc: 20-29 tuổi, 30-39 tuổi, 40-49 tuổi… Đánh giá thừa cân – béo phì ở trẻ < 5 tuổi Thừa
cân là tình trạng cân nặng vượt quá cân nặng “nên có” so với chiều cao
(CN/CC > +2 Z-scores) chưa đủ để đưa ra kết luận đứa trẻ bị béo phì,
nhưng có thể coi là một chỉ tiêu đánh giá béo phì của một quần thể. Hay
nói một cách khác để đánh giá béo phì cần phối hợp cả chỉ tiêu CN/CC
> + 2SD so với quần thể tham khảo NCHS và bề dày lớp mỡ dưới cơ tam
đầu, gốc dưới xương bả vai > 90 percentile (tài liệu tham khảo
NHANESI của Mỹ). Trẻ lứa tuổi 5-9 tuổi Đối
với trẻ em lứa tuổi 5-9 tuổi chưa có thang phân loại riêng để đánh giá
tình trạng thừa cân và béo phì. Nhiều nghiên cứu trong và ngoài nước
thường lấy ngưỡng cân nặng theo chiều cao: > + 2 Z-scores (CN/CC >
+ 2Z-scorers) so với quần thể tham khảo NCHS để phân loại thừa cân và
béo phì của trẻ - tương tự như trẻ dưới 5 tuổi. Ở trẻ vị thành niên (10-19 tuổi) Trẻ
vị thành niên được tính cho lứa tuổi từ 10-19 tuổi. Từ năm 1995, theo
qui ước của Tổ chức Y tế thế giới, đối với trẻ vị thành niên, chỉ số
khối cơ thể BMI được sử dụng để đánh giá TTDD. Chỉ số BMI ≥ percentile
là thừa cân. Béo phì được xác định khi BMI theo tuổi và giới của trẻ ≥
95 percentile; hoặc BMI ≥ percentile, cộng thêm bề dày LMDD cơ tam đầu
và dưới xương bả vai ≥ 90 percentile (WHO, 1995). Ở người trưởng thành (20-69 tuổi) Tổ
chức Y tế thế giới khuyên dùng “chỉ số khối cơ thể” (Body Mass Index –
BMI), WHO 1995) để đánh giá tình trạng dinh dưỡng của người trưởng
thành.Một
điều cần chú ý trong phân loại béo phì nữa là vùng chất mỡ tập trung.
Vì vậy bên cạnh theo dõi chỉ số BMI nên theo dõi thêm tỷ số vòng bụng/
vòng mông. Khi tỷ số ngày vượt quá 0,9 ở nam giới và 0,8 ở nữ giới thì
các nguy cơ tăng huyết áp, bệnh tim mạch, bệnh đái tháo đường đều tăng
lên rõ rệt. Đo
tỷ lệ mỡ cơ thể dựa trên nguyên lý đo điện trở sinh học bằng cân Tanita
để phân loại béo phì với ngưỡng: nam>25% và nữ > 30% là béo phì. Đánh giá yếu tố nguy cơ của thừa cân – béo phì: Nếu
bệnh nhân có 3 yếu tố nguy cơ trở lên đã mắc bệnh có liên quan đến thừa
cân, béo phì có thể phân loại là có nguy cơ cao của rối loạn có liên
quan tới béo phì. Đó là: Tăng huyết áp.Hàm lượng lipid có tỷ trọng thấp (Low Density Lipoprotein) LDL – Cholesterol ≥160mg/dL (4,1mmol/L).Hàm lượng lipid có tỷ trọng cao (High Density Lipoprotein) HDL – C < 35 mg/dL (0,9 mmol/L).Glucose máu lúc đói 110-125mg/ dL hoặc 6,1 – 6,9 mmol/L.Tiền sử gia đình có người bị bệnh tim mạch.Tuổi trên 45 với nam giới và trên 55 với phụ nữ.Hút thuốc lá. Việc
có mặt của các yếu tố nguy cơ cao cần xem xét tới việc cần thiết phải
điều trị béo phì và nghiệm pháp làm giảm lipid máu và huyết áp.
English summary: Cách
tính tuổi và phân loại lớp tuổi: Sử dụng cách tính tuổi và phân loại
lớp tuổi của WHO 1983, 1995. Các nhóm tuổi trong đánh giá thừa cân, béo
phì như sau: Ví dụ: Trẻ dưới 1 tuổi: Từ sơ sinh đến 11 tháng 29 ngày.
Trẻ < 5 tuổi là: Từ sơ sinh đến 59 tháng 29 ngày. 5 – 9 tuổi là: 60
tháng đến tròn 8 năm 11 tháng 30 ngày. 10-19 tuổi: 10 tuổi – 18 năm 11
tháng 30 ngày. 20-69 tuổi, ở lớp tuổi 20-69 tuổi: Nếu chia ra lớp nhỏ 5
năm hay 10 năm là tùy theo các đề tài lựa chọn, ví dụ: + 20-24 tuổi,
25-29 tuổi, 30-34 tuổi… + Hoặc: 20-29 tuổi, 30-39 tuổi, 40-49 tuổi… Đánh
giá thừa cân – béo phì ở trẻ < 5 tuổi Thừa
cân là tình trạng cân nặng vượt quá cân nặng “nên có” so với chiều cao
(CN/CC > +2 Z-scores) chưa đủ để đưa ra kết luận đứa trẻ bị béo phì,
nhưng có thể coi là một chỉ tiêu đánh giá béo phì của một quần thể. Hay
nói một cách khác để đánh giá béo phì cần phối hợp cả chỉ tiêu CN/CC
> + 2SD so với quần thể tham khảo NCHS và bề dày lớp mỡ dưới cơ tam
đầu, gốc dưới xương bả vai > 90 percentile (tài liệu tham khảo
NHANESI của Mỹ). Trẻ lứa tuổi 5-9 tuổi Đối
với trẻ em lứa tuổi 5-9 tuổi chưa có thang phân loại riêng để đánh giá
tình trạng thừa cân và béo phì. Nhiều nghiên cứu trong và ngoài nước
thường lấy ngưỡng cân nặng theo chiều cao: > + 2 Z-scores (CN/CC >
+ 2Z-scorers) so với quần thể tham khảo NCHS để phân loại thừa cân và
béo phì của trẻ - tương tự như trẻ dưới 5 tuổi. Ở trẻ vị thành niên
(10-19 tuổi) Trẻ
vị thành niên được tính cho lứa tuổi từ 10-19 tuổi. Từ năm 1995, theo
qui ước của Tổ chức Y tế thế giới, đối với trẻ vị thành niên, chỉ số
khối cơ thể BMI được sử dụng để đánh giá TTDD. Chỉ số BMI ≥ percentile
là thừa cân. Béo phì được xác định khi BMI theo tuổi và giới của trẻ ≥
95 percentile; hoặc BMI ≥ percentile, cộng thêm bề dày LMDD cơ tam đầu
và dưới xương bả vai ≥ 90 percentile (WHO, 1995). Ở người trưởng thành
(20-69 tuổi) Tổ
chức Y tế thế giới khuyên dùng “chỉ số khối cơ thể” (Body Mass Index –
BMI), WHO 1995) để đánh giá tình trạng dinh dưỡng của người trưởng
thành.Một
điều cần chú ý trong phân loại béo phì nữa là vùng chất mỡ tập trung.
Vì vậy bên cạnh theo dõi chỉ số BMI nên theo dõi thêm tỷ số vòng bụng/
vòng mông. Khi tỷ số ngày vượt quá 0,9 ở nam giới và 0,8 ở nữ giới thì
các nguy cơ tăng huyết áp, bệnh tim mạch, bệnh đái tháo đường đều tăng
lên rõ rệt. Đo
tỷ lệ mỡ cơ thể dựa trên nguyên lý đo điện trở sinh học bằng cân Tanita
để phân loại béo phì với ngưỡng: nam>25% và nữ > 30% là béo phì.
Đánh giá yếu tố nguy cơ của thừa cân – béo phì: Nếu
bệnh nhân có 3 yếu tố nguy cơ trở lên đã mắc bệnh có liên quan đến thừa
cân, béo phì có thể phân loại là có nguy cơ cao của rối loạn có liên
quan tới béo phì. Đó là: Tăng huyết áp.Hàm lượng lipid có tỷ trọng thấp
(Low Density Lipoprotein) LDL – Cholesterol ≥160mg/dL (4,1mmol/L).Hàm
lượng lipid có tỷ trọng cao (High Density Lipoprotein) HDL – C < 35
mg/dL (0,9 mmol/L).Glucose máu lúc đói 110-125mg/ dL hoặc 6,1 – 6,9
mmol/L.Tiền sử gia đình có người bị bệnh tim mạch.Tuổi trên 45 với nam
giới và trên 55 với phụ nữ.Hút thuốc lá. Việc
có mặt của các yếu tố nguy cơ cao cần xem xét tới việc cần thiết phải
điều trị béo phì và nghiệm pháp làm giảm lipid máu và huyết áp.
English summary: Cách
tính tuổi và phân loại lớp tuổi: Sử dụng cách tính tuổi và phân loại
lớp tuổi của WHO 1983, 1995. Các nhóm tuổi trong đánh giá thừa cân, béo
phì như sau: Ví dụ: Trẻ dưới 1 tuổi: Từ sơ sinh đến 11 tháng 29 ngày.
Trẻ < 5 tuổi là: Từ sơ sinh đến 59 tháng 29 ngày. 5 – 9 tuổi là: 60
tháng đến tròn 8 năm 11 tháng 30 ngày. 10-19 tuổi: 10 tuổi – 18 năm 11
tháng 30 ngày. 20-69 tuổi, ở lớp tuổi 20-69 tuổi: Nếu chia ra lớp nhỏ 5
năm hay 10 năm là tùy theo các đề tài lựa chọn, ví dụ: + 20-24 tuổi,
25-29 tuổi, 30-34 tuổi… + Hoặc: 20-29 tuổi, 30-39 tuổi, 40-49 tuổi… Đánh
giá thừa cân – béo phì ở trẻ < 5 tuổi Thừa
cân là tình trạng cân nặng vượt quá cân nặng “nên có” so với chiều cao
(CN/CC > +2 Z-scores) chưa đủ để đưa ra kết luận đứa trẻ bị béo phì,
nhưng có thể coi là một chỉ tiêu đánh giá béo phì của một quần thể. Hay
nói một cách khác để đánh giá béo phì cần phối hợp cả chỉ tiêu CN/CC
> + 2SD so với quần thể tham khảo NCHS và bề dày lớp mỡ dưới cơ tam
đầu, gốc dưới xương bả vai > 90 percentile (tài liệu tham khảo
NHANESI của Mỹ). Trẻ lứa tuổi 5-9 tuổi Đối
với trẻ em lứa tuổi 5-9 tuổi chưa có thang phân loại riêng để đánh giá
tình trạng thừa cân và béo phì. Nhiều nghiên cứu trong và ngoài nước
thường lấy ngưỡng cân nặng theo chiều cao: > + 2 Z-scores (CN/CC >
+ 2Z-scorers) so với quần thể tham khảo NCHS để phân loại thừa cân và
béo phì của trẻ - tương tự như trẻ dưới 5 tuổi. Ở trẻ vị thành niên
(10-19 tuổi) Trẻ
vị thành niên được tính cho lứa tuổi từ 10-19 tuổi. Từ năm 1995, theo
qui ước của Tổ chức Y tế thế giới, đối với trẻ vị thành niên, chỉ số
khối cơ thể BMI được sử dụng để đánh giá TTDD. Chỉ số BMI ≥ percentile
là thừa cân. Béo phì được xác định khi BMI theo tuổi và giới của trẻ ≥
95 percentile; hoặc BMI ≥ percentile, cộng thêm bề dày LMDD cơ tam đầu
và dưới xương bả vai ≥ 90 percentile (WHO, 1995). Ở người trưởng thành
(20-69 tuổi) Tổ
chức Y tế thế giới khuyên dùng “chỉ số khối cơ thể” (Body Mass Index –
BMI), WHO 1995) để đánh giá tình trạng dinh dưỡng của người trưởng
thành.Một
điều cần chú ý trong phân loại béo phì nữa là vùng chất mỡ tập trung.
Vì vậy bên cạnh theo dõi chỉ số BMI nên theo dõi thêm tỷ số vòng bụng/
vòng mông. Khi tỷ số ngày vượt quá 0,9 ở nam giới và 0,8 ở nữ giới thì
các nguy cơ tăng huyết áp, bệnh tim mạch, bệnh đái tháo đường đều tăng
lên rõ rệt. Đo
tỷ lệ mỡ cơ thể dựa trên nguyên lý đo điện trở sinh học bằng cân Tanita
để phân loại béo phì với ngưỡng: nam>25% và nữ > 30% là béo phì.
Đánh giá yếu tố nguy cơ của thừa cân – béo phì: Nếu
bệnh nhân có 3 yếu tố nguy cơ trở lên đã mắc bệnh có liên quan đến thừa
cân, béo phì có thể phân loại là có nguy cơ cao của rối loạn có liên
quan tới béo phì. Đó là: Tăng huyết áp.Hàm lượng lipid có tỷ trọng thấp
(Low Density Lipoprotein) LDL – Cholesterol ≥160mg/dL (4,1mmol/L).Hàm
lượng lipid có tỷ trọng cao (High Density Lipoprotein) HDL – C < 35
mg/dL (0,9 mmol/L).Glucose máu lúc đói 110-125mg/ dL hoặc 6,1 – 6,9
mmol/L.Tiền sử gia đình có người bị bệnh tim mạch.Tuổi trên 45 với nam
giới và trên 55 với phụ nữ.Hút thuốc lá. Việc
có mặt của các yếu tố nguy cơ cao cần xem xét tới việc cần thiết phải
điều trị béo phì và nghiệm pháp làm giảm lipid máu và huyết áp.