Nghiên cứu được tiến hành vào năm 2007 tại một phường nội thành Hà Nội và 1 xã nông thôn Hải Dương. Mục tiêu: bước đầu xác định thực trạng thiếu vitaminD và các yếu tố nguy cơ liên quan ở người Việt Nam.
Phương pháp: Tổng số 490 phụ nữ 15-49 tuổi tại 2 địa điểm được chọn ngẫu nhiên vào nghiên cứu. Định lượng vitamin D trong máu của đối tượng sau khi nhịn ăn sáng bằng phương pháp miễn dịch phóng xạ. Thiếu vitamin D được xác định khi hàm lượng Vitamin D huyết thanh < 75nmol/L. Các yếu tố liên quan đến thiếu vitamin D như: nghề nghiệp, thời gian tiếp xúc ánh nắng hàng ngày, các chỉ số nhân trắc, khẩu phần calci, khẩu phần lipid, tỷ trọng xương và hàm lượng hormon tuyến cận giáp (PTH) cũng được thu thập. Tỷ trọng xương của đối tượng được đo bằng phương pháp siêu âm định lượng, đánh giá bằng tốc độ âm qua xương gót chân (SOS). Hàm lượng PTH huyết thanh được đánh giá bằng phương pháp miễn dịch hóa phát quang. Khẩu phần lipid và calci được ước tính qua phương pháp hỏi ghi 24 giờ qua trong 3 ngày không liên tiếp.
Kết quả: tỷ lệ thiếu vitamin D ở đối tượng nghiên cứu là 55,3%, tương đối cao so với các nước trong khu vực. Tỷ lệ này ở thành thị cao hơn nông thôn (p<0,05). Đối tượng có nghề nghiệp làm việc tại các công sở có nguy cơ thiếu vitamin D cao hơn so với đối tượng làm những công việc tiếp xúc nhiều với ánh nắng.
Kết luận: thiếu vitamin D là vấn đề đáng chú ý ở Việt nam. Cần có những nghiên cứu về tình trạng thiếu vitamin D tại các địa điếm khác trên toàn quốc cũng như những nghiên cứu về giải pháp dự phòng thiếu Vitamin D và calci trong giai đoạn tới để góp phần giảm tỷ lệ thấp còi ở trẻ em và loãng xương ở người lớn.