Tác giả: Lê Danh Tuyên, L.A. Colwell, Nguyễn Đình Chung
Tạp chí Dinh dưỡng và Thực phẩm - Số 3, Tháng 12, Năm 2003
Tóm tắt tiếng Việt:
Nghèo đói là một trong những nguyên nhân chính của suy dinh dưỡng, nhưng cũng có những yếu tố như chế độ ăn không cân bằng, thực hành chế biến thực phẩm kém, mất an toàn thực phẩm và dinh dưỡng, không có hoặc thiếu khả năng tiếp cận nước sạch, điều kiện vệ sinh kém và dịch vụ chăm sóc không đầy đủ. Nghiên cứu này tập trung vào mối quan hệ giữa tình trạng dinh dưỡng và nghèo đói ở Việt Nam bằng cuộc điều tra được thực hiện năm 1992/93 và 1997/98 tại Việt Nam. Cuộc điều tra này thu thập đủ loại số liệu về mức sống của các hộ gia đình Việt Nam bao gồm giáo dục, sức khỏe, việc làm, nông nghiệp, chỉ tiêu, thu nhập và số đo nhân trắc.
Thông thường, người nghèo có nhiều khả năng bị thiếu ăn hơn người giàu, đặc biệt là ở trẻ em. Bé trai có xu hướng nhẹ cân hơn các bé gái. Trẻ em nghèo thường còi cọc dài hạn vì nghèo đói và các kết quả nghèo dinh dưỡng mãn tính ảnh hưởng đến phát triển cơ thể của họ. Tuy nhiên, nhiều trẻ em từ nhiều gia đình giàu có cũng nhẹ cân, đặc biệt là ở các vùng nông thôn, cho rằng chế độ ăn uống nghèo, không đủ sức khỏe chăm sóc và thiếu giáo dục cũng là yếu tố quan trọng trong suy dinh dưỡng trẻ em.
Phụ nữ dễ bị suy dinh dưỡng hơn so với nam giới, đặc biệt là trong thời gian mang thai và cho con bú. Phụ nữ nghèo ở độ tuổi từ 18-44 có tỷ lệ suy dinh dưỡng cao hơn so với những người đàn ông nghèo cùng tuổi. Người nghèo ở nông thôn thường được ăn tốt hơn so với người nghèo ở khu vực thành thị bởi vì họ có nhiều lựa chọn để tìm thức ăn. Trẻ em sống trong các gia đình khá giả ở nông thôn cũng ít bị suy dinh dưỡng hơn so với trẻ em cùng lứa tuổi tại các khu vực thành thị.
Từ khóa: Nghèo đói, suy dinh dưỡng.